Thơ Tình Huyền Anh: SINH NHẬT MỘT MÌNH! - Huyen Anh's Love Poetry: BIRTHDAY ALONE!

May 15, 2021 |

HANH DUONG,  Selfie photo taken on his Birthday today May 15, 2021 in San Jose, California.
Hạnh Dương, hình tự chụp trong ngày kỷ niệm Sinh Nhật 15-5-2021 tại San Jose, California. 

VietPress USA
(May 15, 2021):  Thưa quý vị và các bạn khắp nơi.
Tôi tên là HẠNH DƯƠNG, bút hiệu và tên thường gọi là HUYỀN ANH. 
Tôi chào đời vào lúc 12:00 giờ trưa ngày 15 tháng 5 Dương lịch tại làng quê Dương Lộc, huyện Triệu Phong, tỉnh Quảng Trị, miền trung Việt Nam.

Khi tôi làm Truyền thông, Báo chí và kinh doanh thì tôi dùng tên thật là Hạnh Dương; nhưng trong lãnh vực nghệ thuật như ca nhạc, hội họa, văn thơ, điện ảnh thì tôi dùng bút hiệu là HUYỀN ANH,

- Hãy nghe một nhạc phẩm của tôi sáng tác cho cuốn Phim truyện chiến tranh cùng tựa đề của tôi mang tên TẤM HẺ BÀI do nữ danh ca Thanh Thúy trình bày, ASIA phát hành:

- Mời nghe một nhạc phẩm khác của Huyền Anh tôi sáng tác cho cuốn Phim truyện thương mại tuổi trẻ do tôi viết truyện phim, đối thoại, nhạc phim và phụ tá đạo diễn mang tên VĨNH BIỆT TÌNH HÈ, sản xuất mùa hè năm 1972, trình chiếu rất thành công tại khắp Miền Nam Việt Nam vào mùa hè năm 1973. do Đạo diễn Lê Mộng Hoàng, Cameraman Ngọc Tùng, Đại Á Films sản xuất phát hành. Phim nầy lần đầu tiên giới thiệu ca sĩ trẻ NGUYỄN CHÁNH TÍN vào Điện Ành và anh đã nỗi tiếng từ đó. 
Trong phim Nguyễn Chánh Tín đóng vai chính cùng với nữ ca sĩ kiêm tài tử BĂNG CHÂU, Kịch sĩ nghệ sĩ tài danh LA THOẠI TÂN, và rất đông các nam nữ tài tử, danh hài, nghệ sĩ tên tuổi khác. Đặc biệt có sự xuất hiện của Á Hậu Việt Nam HOÀI MI là ái nữ của Họa sĩ, Cameraman Ngọc Tùng. 

Nhạc phẩm chính mang tựa đề VĨNH BIỆT TÌNH HÈ trong Phim cùng tựa đề do nam ca sĩ kiêm tài tử chính Nguyễn Chánh Tín hát. Hòa âm và dàn nhạc Shotguns do nhạc sĩ Ngọc Chánh thực hiện:

- Để biết thêm về HUYỀN ANH, xin mời xem cuộc phỏng vấn của JYMMY SHOW do JYMMY NHỰT HÀ thực hiện đã trình chiếu trên các Đài Truyền nổi tiếng SET TV và SBTN tại Hoa Kỳ:





Hôm nay Kỷ niệm Sinh Nhật ngày 15 tháng 5 năm 2021 của tôi, tôi mời Qúy vị, các bạn và đọc giả khắp nơi đọc một bài Thơ Tình của HUYỀN ANH mang tựa đề "SINH NHÂT MỘT MÌNH !",

Mỗi năm vào ngày kỷ niệm Sinh Nhật 15 tháng 5 của HẠNH DƯƠNG thì HUYỀN ANH làm một Bài Thơ Tình. mời đọc lại hai bài Thơ Tình của hai năm gần nhất:

- Năm 2019: SINH NHẬT CẤP CỨU vì tôi bị một loại Biotic Virus tấn công phải đưa đi cấp cứu đúng lúc Kỷ niệm Sinh Nhật 15/5/2019 

- Năm 2020: SINH NHẬT TỪ HÔN ! Vì bị em Covid 19 tuổi tấn công nên không được gặp ai, tôi từ chối lời cầu hôn của nàng Covid-19.

Và kỷ niệm Sinh Nhật 15/5/2021 năm nay, mời quý vị và các bạn đọc bài Thơ Tình HUYỀN ANH: 


SINH NHẬT MỘT MÌNH !

xXx


Cám ơn Chúa đã cho tôi ngày tháng
Lấy ưu phiền khỏa lấp hố thời gian
Để hôm nay giữa Covid ngút ngàn
Tôi vẫn sống với hình hài nguyên vẹn!





Sinh nhật tôi lung linh nhiều ước nguyện
Thắp mặt trời nói chuyện với trăng sao
Tắt hoàng hôn tiếng gió thổi lao xao
Nghe rất nhẹ hàng phi lao lồng lộng!






Tôi lang thang cuộc đời đầy hoa mộng
Thả tóc bay những lóng lánh hẹn hò
Bao kỷ niệm xanh ngát của tuổi thơ
Giờ trở lại như vở bờ thác lũ!






Sinh nhật tôi đầy tương lai, quá khứ
Là hạnh phúc cùng cay đắng tuyệt vời
Ngoảnh nhìn lại giờ chỉ một mình thôi
Mừng Sinh nhật cuộc đời đầy góc cạnh!


HUYỀN ANH
Kỷ niệm Sinh Nhật 15/5/2021
San Jose, California, USA.
















Hạnh Dương
www.Vietpressusa.us
Xem chi tiết…

Thơ Tình Huyền Anh: NHỚ GẶP LẠI HALLOWEEN !

October 31, 2020 |


VietPress USA (Oct. 31, 2020): 


Thơ Tình HUYỀN ANH:

 

NHỚ GẶP LẠI HALLOWEEN !










Khuya nay lạnh rừng phi lao gió hú

Đốt lồng đèn nghe tiếng cú gọi ma

Nghĩa địa buồn chỉ có một mình ta

cùng lau sậy đón Halloween đang tới!



Một cánh dơi trong màn đêm chới với

nhe răng dài làm phù thủy bay bay

Khắp bóng đen sương trắng đã phủ đầy

Trên bia mộ ghi lên ngày vĩnh biệt!




Halloween hồn em khóc da diết

Gọi tên nhau trong nuối tiếc cuộc tình..

Tận thiên thu từ cõi chết vô minh

Em trở lại không hình hài hư ảo.




Này em yêu linh hồn thôi áo não

Hãy bay đi về miên viễn vĩnh hằng

Muôn trùng xa dầu ở tận sao băng

Nhớ gặp lại Halloween em nhé !

 

HUYỀN ANH,

San Jose, California

Đêm Halloween 31/10/2020

 



www.Vietpressusa.us


Xem chi tiết…

THƠ TÌNH của HOANG VU Huỳnh Ngọc Thương: "CŨNG CHỈ LÀ MÁI TÓC"

May 27, 2020 |
Tác giả HOANG VU Huỳnh Ngọc Thương

VietPress USA (27-5-2020):  Tình cờ Thi-Nhạc-sĩ HUYỀN ANH tức Ký giả HẠNH DƯƠNG, Chủ nhiệm Chủ bút Thông Tấn Xã VIETPRESS USA, đọc được một bài Thơ phổ biến trên trang Facebook của FENGSHUI HUYNH (https://www.facebook.com/fengshui.huynh.5/posts/682624015891029) nên có lời khen và mời gởi Thơ cho VietPress USA phổ biến.

Hôm nay, VietPress USA nhận được bài thơ và vài nét về Thi sĩ tác giả các bài Thơ trên trang Facebook Fengshui Huynh, xin hân hạnh giới thiệu đến đọc giả khắp nơi:


VÀI NÉT VỀ TÁC GIẢ:

Tôi tên thật là HUỲNH NGỌC THƯƠNG sinh trưởng tại thành phố Huế. Trước 1975 tôi có làm Thơ đăng trên vài tạp chí ở Miền Nam Việt Nam.

Sau ngày 30-4-1975, tôi thuộc chế độ VNCH nên bị bắt đi tù cải tạo. Sau khi ra khỏi trại cải ạo trở về, tôi đã đi định cư tại Mỹ theo chương trình HO.
Hiện nay tôi sống bằng nghề làm Thầy coi Phong Thuỷ tại thành phố Westminster thuộc Miền Nam California và lấy bút hiệu là HOANG VU.
Tôi rất hân hạnh được quen biết với Thông Tấn Xã Báo Chí VIETPRESS USA và rất mong được đóng góp lâu dài để phục vụ đọc giả khắp nơi.



Thơ Huỳnh Ngọc Thương


CŨNG CHỈ LÀ MÁI TÓC



Tôi đi gió tạt vào lưng áo
Tách một mảnh đời bay thật xa
Tay cao với tới ngày điên đảo
Nghe giọng khuynh thành chợt thoáng qua


Có kịp gì đâu mà bật khóc
Tài hoa chi cũng lệ ngắn dài
Cớ sao sóng vỗ lòng khuya khoắt
Để bến giang đầu trăng đợi ai


Đêm nay cõng nắng về bên gối
Sưởi ấm hồn tôi lạnh mấy trời
Nằm nghe mái tóc ru từng sợi
Điệp khúc nào cũng trắng như vôi


Trần gian quá rộng nên xa vắng
Một tiếng kêu hời cũng lặng thinh
Trong mơ ai gọi tên từng chặng
Phương đời sao bước vẫn mình tôi


Có phải đêm nay là nguyệt lộ
Mà mùi hương thảo thoáng qua đây
Hồ cầm đêm vắng kêu ma dậy
Hồn chạm dây tơ lạc đáy mồ


Nằm chờ một tiếng gọi trăm năm

Hoang Vu

Viết từ Phố Bolsa
MAY 25-2020 -00.04am


Hạnh Dương
www.Vietpressusa.us
Xem chi tiết…

Thơ Tình Huyên Anh : "SINH NHẬT TỪ HÔN !" (Kỷ niệm Sinh Nhật 15-5-2020 của Hạnh Dương)

May 15, 2020 |



VietPress USA (15-5-2020): Hôm nay là Ngày Kỷ niệm SINH NHẬT 15 tháng 5 của tôi là HẠNH DƯƠNG với Bút hiệu HUYỀN ANH khi sáng tác Thơ văn, viết Truyện Phim, sáng tác ca khúc, Hội họa hay những hoạt động liên quan đến nghệ thuật.

Theo thói quen, cứ mỗi năm đến Ngày kỷ niệm Sinh Nhật, tôi đều có sáng tác một Bài Thơ.

Sinh Nhật 15-5-2019, tôi bị đưa vào bệnh viện Regional Medical Center của thành phố San Jose, bắc California để cấp cứu từ khuya Chủ Nhật Mother's Day 12/5/2019 đến tối 17/5/2019 vì bị một loại Biotic Virus lạ xâm nhập vào máu qua vết xước nhỏ trên cơ thể rồi phát triển làm ngưng nhịp tim! Thế nên Sinh Nhật 15-5-2019 tôi nằm trong phòng cấp cứu nhưng vẫn sáng tác bài Thơ "SINH NHẬT CẤP CỨU !" (Xem tại Link: https://www.vietpressusa.us/2020/05/tho-huyen-anh-sinh-nhat-cap-cuu-ky-niem.html ).

Năm nay, Kỷ niệm Sinh Nhật 15-5-2020, tôi thui thủi một mình vì các con đã lớn, ở xa chẳng thể nào về thăm tôi được do Lệnh Cách Ly Xã Hội để tránh lây nhiễm đại dịch Coronavirus Vũ Hán từ Trung Quốc tung ra gây bệnh CoVid-19 làm 4.683.643 người bị bệnh viêm phổi cấp tính trên toàn thế giới tình đến hôm nay. Có 310.825 người chết trên hơn 200 quốc gia và vùng lãnh thổ. Riêng tại Hoa Kỳ đã có tới 1.495.614 người mắc bệnh CoVid-19, 89.133 người chết và 330.209 người được phục hồi nhưng một số đã tái nhiễm dương tình trở lại.

Các con đều bị cách ly. Tất cả bạn bè cũng theo lệnh phải tự cách ly ở nhà, mang khẩu trang và chẳng ai đến dự mừng Kỷ niệm Sinh Nhật của Hạnh Dương vào ngày 15-5-2020 được. Thế nên tôi đã mua một chai rượu vang đỏ, một mình thưởng thức và viết Bài Thơ Tình "SINH NHẬT TỪ HÔN !" sau đây. Mời các thân hữu, đọc giả cùng đọc cho vui nhé.

HUYỀN ANH
(Hạnh Dương).  
San Jose, California, 15-5-2020.


o0o0o0




SINH NHẬT TỪ HÔN !










Cám ơn em đến thăm anh Sinh Nhật
Đẹp tuyệt vời duyên dáng quá đi thôi
Nhan sắc kia lồng lộng áng mây trời
và tên tuổi rạng ngời ai cũng biết !








Sinh Nhật anh không hoa đăng yến tiệc, 
chỉ bình thường nghe tiếng gió xôn xao.
Đường vắng tênh là những rặng phi lao
đang cúi xuống chào Nữ Hoàng Vương Miện !







Sinh Nhật buồn chẳng có ai hiện diện
bởi vì em ra điều kiện độc quyền..
Trong thiên thu đã chép sẵn lời nguyền
Giết nhân loại gom linh hồn sính lễ !










Đa tạ em thật lòng anh không thể
nhận món quà em tặng để cầu hôn !
Đừng bắt anh mang sầu nặng nỗi buồn
Yêu CoVid điên cuồng mười chín tuổi !











Hãy để anh một mình trong bóng tối
không cần chi tình ái của em trao..
Thánh Kinh ghi lời ong bướm ngọt ngào
là sự chết chẳng thể nào Sinh Nhật !


Huyền Anh
(Hạnh Dương)
San Jose, California
15-5-2020.

0)(0



Hạnh Dương
www.Vietpressusa.us
Xem chi tiết…

Thơ HUYỀN ANH : "SINH NHẬT CẤP CỨU" (Kỷ niệm Sinh Nhật 15/5/2019 của Hạnh Dương)

May 15, 2020 |
Con trai ANH DƯƠNG (Dương Tâm Anh) đi công tác Âu Châu nghe tin ba HẠNH DƯƠNG bệnh cấp cứu
nên đã bay về kịp đúng ngày Sinh Nhật 15/5/2019 để thăm ba đang được điều trị tại Regional Medical Center San Jose 





VietPress USA (15/5/2020): Vào Ngày Lễ Mẹ (Mother's Day) Chủ Nhật 12/5/2019, tôi bi một loại Biotic Virus lạ xâm nhập vào máu qua vết xước nhỏ trên da và phát triển trong máu làm nghẹt tim.

Các con tôi không có mẹ bên cạnh, tôi nuôi con một mình nên các con gọi tôi là BÀ MẸ CÓ RÂU. Mỗi năm vào Ngày Lễ Mẹ, các con tội đều tặng hoa hay làm Thiệp tặng Bà Mẹ Có Râu và mấy cha con gặp nhau đi nhà hàng ăn uống vui vẻ. Nhưng Ngày Lễ Mẹ vào Chủ Nhật 12/5/2019, các con không đến thăm tôi được. Con gái là Kỹ sư Xây dựng và đã đi lấy chồng là một người Mỹ trắng có học, đạo đức, hiền lành. Hai vợ chồng mua nhà trên một khu đồi có suối và cây cổ thụ thuộc thành phố San Anselmo, bắc California. Đây là một thành phố xinh đẹp của quận hạt Marin County, nằm cách 1.5 dặm về phía Tây của thành phố San Rafael. ở cao độ 46 Feet, cách San Francisco 20 dặm về phía bắc. Con gái báo tin có bầu và cũng phải đi công tác Trung Đông cho công ty vào dịp Mother’s Day 2019.

Còn con trai sau khi tốt nghiệp Đại học U.C. Berkeley của California là một trong 10 Đại học danh tiếng và giỏi nhất thế giới, hiện làm Kinh doanh Quốc tế cho một Công ty lớn và uy tín của Mỹ chuyên thẳm định các dự án, cung cấp dữ kiện dữ liệu cho các Chính phủ và các Tập đoàn kinh doanh, đầu tư. Công ty nầy đặt trụ sở tại Trung tâm Tài chánh San Francisco. Mother’s Day năm nay con trai đi công tác Tây Ban Nha… và thế là Bà Mẹ Có Râu một mình buồn muốn rụng râu luôn!

Buồn thì buồn nhưng vẫn làm việc quần quật suốt ngày. Đến 10 giờ đêm khi chuẩn bị đi ngủ, chợt có một cô bạn trên Facebook tên Khoa Phạm gọi Video qua Messenger hỏi thăm. Đang nói chuyện thì toàn thân tôi rét run cứng lạnh! Tôi té xuống giường mà tay vẫn cầm chặt máy điện thoại. Tôi cố gắng bấm số 911 để gọi cấp cứu nhưng không thể nào bấm được các con số.

May mắn lúc đó cô bạn Khoa Phạm nhanh trí gọi báo tin cho nữ ca sĩ Việt Hà là chỗ quen biết với tôi để nhờ gọi cấp cứu vì Khoa Phạm thường thấy tôi Live Stream chung các chương trình ca nhạc giới thiệu Việt Hà và nhóm Tri Kỷ của cô ở San Jose.



Khi Việt Hà gọi đến thì tay tôi vẫn cầm chiêc iPhone nhưng may mắn tôi bấn được cái nút màu xanh chấp nhận cuộc gọi Video. Việt Hà thấy tôi nằm co giật mà không nói được gì nên đã gọi 911 cấp cứu nên chỉ mấy phút sau thì xe Cảnh sát, xe Cứu thương và xe Cứu hỏa hú còi inh ỏi đến nhà tôi lúc gần nửa đêm!

Khi cả 3 xe trong toán cấp cứu thành phố San Jose đến địa chỉ nơi Hạnh Dương ở thì chồng Việt Hà là nam ca sĩ Hoàng Long cũng lái xe chở Việt Hà vừa đến. Lúc đó hơn 11:00 giờ đêm Chủ Nhật 12/5/2019, Cảnh sát và toán cấp cứu mở được cửa phòng vào thì Hạnh Dương đã bất tỉnh nhưng tay vẫn nắm chặt chiếc điện thoại iPhone. Khi tỉnh dậy mới biết xe Cảnh sát dẫn đầu, xe cứu thương chạy theo và cuối cùng là xe cứu hỏa đã đưa Hạnh Dương đến phòng cấp cứu của Bệnh viện Regional Medical Center của San Jose vào lúc 11:25 giờ khuya Chủ Nhật Mother’s Day Ngày Lễ Mẹ 12/5/2019.

Cuối cùng thì Bà Mẹ Có Râu cũng đã được hưởng một chương trình rất xôm tụ nhân ngày Mother’s Day 2019 dù vắng mặt các con! 



Hoàng Long và Việt Hà được theo tôi vào phòng cấp cứu để chờ đợi. Sau hơn 3 tiếng đồng hồ cứu trị, tôi thoát chết. Khi tôi được đưa ra phòng hồi sinh là đã hơn 2:30am rạng sáng Thứ Hai 13/5/2019. Tim tôi đã hoàn toàn ngưng đập và các Bác sĩ Hoa Kỳ cho biết nếu trễ 15 phút thì tôi đã chết!  Lúc tôi mở mắt lờ mờ thấy Hoàng Long và Việt Hà vui mừng biết tôi thoát khỏi lưởi hái Thần Chết. Việt Hà cho biết đã vào Facebook tìm con trai tôi và nhắn tin cho con tôi biết tôi đang trong phòng cấp cứu. Con trai đang ở Âu Châu, đã gọi cho Anthony là bạn của con trai và là con nuôi của tôi sẽ đến thay cho vợ chồng Hoàng Long - Việt Hà về nhà nghỉ ngơi vì còn có 3 đứa con nhỏ đang ở nhà nhờ nữ ca sĩ Kim Chi trông giúp. (Tham khảo: https://www.facebook.com/hanh.duong.18/posts/2889173754485405 ).


Tôi nằm điều trị 5 ngày đêm tại bệnh viện Regional Medical Center ở San Jose từ tối 12/5/2019 đến chiều tối 17/5/2019. Thế nên Kỷ niệm Sinh Nhật 15/5/2019 của tôi thì tôi đang nằm trên giường bệnh sau khi cấp cứu. 

Mỗi năn Kỷ niệm Sinh Nhật 15/5 tôi đều làm một bài thơ với bút hiệu HUYỀN ANH. Sau đây là bài Thơ "SINH NHẬT CẤP CỨU" tôi viết trong Ngày Kỷ niệm Sinh Nhật 15/5/2019 ngay trên giường bệnh khi vừa thoát chết bởi Biotic Virus tấn công làm ngưng nhịp tim! Mời quý thân hữu, đọc giả, những văn thi hữu và người yêu Thơ khắp nơi đọc cho vui. Chúc mọi người dược an lành.

HUYỀN ANH
(Ký giả Hạnh Dương).


SINH NHẬT CẤP CỨU !

Nam ca sĩ HOÀNG LONG, chồng của nữ ca sĩ VIỆT HÀ, đang đứng trong phòng cấp cứu sau khi
hai vợ chồng Việt Hà - Hoàng Long gọi 911 cấp cứu đưa tôi đến bệnh viện Regional Medical Center, San Jose

Có lẻ ta làm chức gì rất lớn
nên sinh nhật diễn ra thật rộn ràng:
Cảnh sát mở đường, cứu hỏa hú vang
và sau hết ta nằm xe cấp cứu !














Lãnh tụ khắp nơi dù tân hay cựu
đi công xa ngồi ưởn ngực thẳng lưng..
còn ta đây thật uy tín vô cùng,
nằm trên cáng lính hầu khiêng lên xuống!


Nữ Phóng viên NGỌC DUNG và Ban Biên tập Thông Tấn Xã
VietPress USA mang hoa lan đến chúc mừng Sinh Nhật 15/5/2019
của Hạnh Dương 9www.vietpressusa.us)
















Mừng sinh nhật, ta làm điều không tưởng
Thăm bệnh viện để nhớ thủa chào đời.
Vừa thấy ta các bác sĩ khom người
với kim chích và thuốc mê chào đón.

Qúy cô, bà doanh nhân và Media khu vực đã đến thăm Hạnh Dương


















Ta mĩm cười nghe y tá đọc lộn
Mình “máu Dê” mà họ nói máu Ô”.
Thủa sinh ta bà mụ cắt cuống rốn
Mẹ cúi nhìn khen “Con mạ khôi ngô!”


Nhà đầu tư, kinh doanh Địa ốc nổi tiếng TONY DINH, Chủ nhân hoe65 thống
Century 21 & A1 Network, đến thăm Hạnh Dương



























Trong cơn mê kỷ niệm quay mơ hồ
Khi tỉnh dậy giữa hai bờ sinh tử !
Bạn bè thương môi cười như hoa nở
Hát mừng ta thêm Sinh Nhật làm người!


Huyền Anh
15-5-2019
Sinh nhật nằm cấp cứu
Phòng 3108B
Bệnh viện Regional Medical Center.
San Jose, California, USA.      
  







Xin tạ ơn Thượng Đế, Chúa JESUS và ĐỨC MẸ MARIA đã cứu Hạnh Dương (Thi Nhạc sĩ
HUYỀN ANH) khỏi chết trong đường tơ kẻ tóc bởi sự tấn công của loại Biotic Virus lạ vào
tối ngày MOTHER'S DAY 12/5/2019. Xin cám ơn cô Khoa Phạm ở Việt Nam và vợ chồng nữ
ca sĩ Việt Ha - Hoàng Long ở San Jose đã gọi 911 cấp cứu Hạnh Dương. Xin cám ơn Toán Cấp Cứu gồm Cảnh sát 911, Cứu Hỏa và Cứu Thương San Jose đã nhanh chóng cấp cưu đưa Hạnh Dương vào bệnh viện. Xin cám ơn các Bác sĩ, Y sĩ, chuyên viên Vi trùng học của Regional Medical Center tại San Jose đã tích cực cứu trị Hạnh Dương. Xin cám ơn các Bác sĩ và chuyên viên của Bảo hiểm Y tế Anthem Blue Cross đã nhiệt tình và bảo trợ môi chi phí dù rất cao.
Cuối cùng xin cám ơn các anh chị em nam nữ ca sĩ, nghệ sĩ, Báo chí Truyền thông Việt, Mỹ và các nhà kinh doanh, Cộng đồng tại San Jose, California và Hoa Kỳ đã đến thăm và bày tỏ cảm tình, động viên Hạnh Dương lúc gặp hoạn nạn. Bài Thơ "SINH NHẬT CÁP CỨU" trên đây đã được viết trong ngày Kỷ niệm Sinh Nhật 15/5/2019 nhưng đến hôm nay mới đăng tải phở biến. 

HUYỀN ANH
(Hạnh Dương)

www.Vietpressusa.us
Xem chi tiết…

Thơ Tình HUYỀN ANH : GỞI CÔ VI 19

April 17, 2020 |

VietPress USA (17-4-2020):



GỞI CÔ VI 19.











Tổ cha em, đồ cái thứ đĩ Tàu
Đem "Vú Háng" rủ rê người ta chết
Em mười chín tuổi đời ai cũng biết
Anh dẫu già không tha thiết em đâu!









Mả mẹ em lăng loàn thứ đĩ trâu
Đi chỗ khác mau mau phường man rợ
Mọi người ngán nhưng anh đây chẳng sợ
Giết em ngay.. đừng duyên nợ với anh !


Huyền Anh.
(Hạnh Dương)
California, 17-4-2020.



Nằm nhà hoài chán quá nên tự sướng chụp mấy tấm hình xem "cách ly" nay thế nào và luôn tiện viết bài thơ gởi cho Cô Vi 19 tuổi Vú Háng (CoVid-19 Wuhan) để post l6n Facebook mọi người 9o5c cho vui (https://www.facebook.com/hanh.duong.18/posts/2836343119768469?notif_id=1587172412692141&notif_t=feedback_reaction_generic ). 

Chẳng đi đâu được thật bực mình, lại cảnh độc thân hôm sớm tự nấu ăn nên giận quá chửi cho em Cô Vi nầy một trận để em sợ đừng có ve vản tôi nữa ! Bà con thông cảm nhé..

o0o

Hạnh Dương
www.Vietpressusa.us
Xem chi tiết…

VietPress USA giới thiệu Thi sĩ TRẦN QUẢNG LƯỢNG với bài Thơ "CHỐN CŨ NGƯỜI XƯA"

July 11, 2018 |
Cụ ông TRẦN VĂN HÀO, quê thôn Quảng Lượng, tỉnh Quảng Trị,
nay trên 80 tuổi vẫn làm Thơ lấy Bút hiệu TRẦN QUẢNG LƯỢNG

VietPress USA (11/7/2018): VietPress USA có dịp tham dự Đại hội Đồng hương Quảng Trị tại Vancouver BC ở Canada từ 30/6 đến 02/7/2018. Trên sân khấu ca vũ nhạc giúp vui Đại hội vào tối 02/7/2018, các đồng hương và thân hữu hiện diện đã vỗ tay khen ngợi một Thi sĩ cao niên là cụ ông TRẦN VĂN HÀO, nay trên 80 tuổi, nguyên là cựu Sĩ Quan Cảnh Sát Quốc Gia, quê gốc thôn Quảng Lượng, tỉnh Quảng Trị; hiện định cư tại thành phố Hoa hồng Portland, tiểu bang Oregon, Hoa Kỳ.

Cụ ông Trần Văn Hào làm thơ lấy bút hiệu TRẦN QUẢNG LƯỢNG với bài thơ “CHỐN CŨ NGƯỜI XƯA” rất khắc khoải nỗi nhớ quê hương và ưu tư cho vận mệnh đất nước và dân tộc Việt Nam. Tác giả đã bước lên sân khấu tự ngâm diễn bài thơ Đường Luật nầy.

VietPress USA đã được tác giả chép tay tặng bài thơ nầy cho độc giả VietPress USA khắp nơi. Xin cám ơn tác giả và giới thiệu bài Thơ “CHỐN CŨ NGƯỜI XƯA” đến đồng hương Quảng Trị và mọi người yêu Thơ trên toàn thế giới.

VietPress USA
www.vietpressusa.us



CHỐN CŨ NGƯỜI XƯA











Người xưa chốn cũ dạ còn vương
Cách biệt lâu rồi vẫn nhớ thương
Thương cảnh cơ hàn đầy gió bụi
Nhớ thời chinh chiến lắm tai ương
Hạ sầu tang tóc, niềm cay đắng
Xuân tủi chia ly, nỗi đoạn trường
Đất khách đêm ngày trông ngóng mãi
Lối về đất mẹ vẫn mù sương.













Sương mù phủ kín cả quê hương
Đất nước nghèo nàn thiếu kỷ cương
Mạt vận bao người buông đạo lý
Xu thời lắm kẻ bỏ luân thường
Tự do dân chủ không màng tới
Bác ái từ bi chẳng vấn vương
Tham nhũng cửa quyền thêm lũng đoạn
Muôn dân khổ cực cả trăm đường.

TRẦN QUẢNG LƯỢNG
 (Trần Văn Hào)




Xem chi tiết…

Thơ Tình Huyền Anh: TÌM TRẺ LẠC !

May 25, 2018 |



VietPress USA (25/5/2018): Mời đọc bài Thơ tình ngắn của Huyền Anh: TÌM TRẺ LẠC !




TÌM TRẺ LẠC !

Tôi bị lạc tôi giữa cuộc đời
Có ai biết được đâu là tôi
Vui lòng nhắn lại bằng lời nhớ
Đóng dấu ký tên một đôi môi.

#

Tôi đã lạc mất dấu chân người
Mà sao đi mãi tới xa xôi
Hoang vu trong cõi mơ hồ đó
Trọn kiếp nhân sinh mịt mù khơi !

***
Huyền Anh
(Hạnh Dương)
San Jose, 24/5/2018

oOo

VietPress USA
www.Vietpressusa.us
Xem chi tiết…

Một Phóng Sự Buồn: THƯƠNG QUÁ VIỆT NAM !

February 20, 2018 |
Đưa con về quê ngoại ăn Tết Mậu Tuất 2018
VietPress USA (20/2/2018): VietPress USA vừa nhận được Phóng sự rất hay và buồn thấm thía của thân hữu Võ Ngô (ngoquangvo@yahoo.ca) gởi đến. Phóng sự không đề tên tác giả. Xin cám ơn thân hữu Võ Ngô đã gởi đến VietPress USA phóng sự nầy. Kính mời quý đọc giả khắp nơi đọc cho biết Việt Nam dưới chế độ CsVN "đĩnh cao trí tuệ loài người" ngày nay như thế nào!

VietPress USA
www.vietpressusa.us

oOo
THƯƠNG QUÁ VIỆT NAM !



Gió mùa đông bắc làm em khóc
Hà Nội, anh ơi phố rất gầy!

Tôi trở về nhà sau một chuyến bay dài đỏ mắt. Không biết ai là người đầu tiên đặt tên cho những chuyến bay đêm là 'đỏ mắt' thật là hay. Chập chờn giữa thức và ngủ cả mười ba, mười bốn tiếng thì chắc chắn mắt xanh như cô Kiều của cụ Nguyễn Du cũng thành mắt đỏ.

image

Suốt từ Sài Gòn, đi xe ca theo tour Mỹ Tho, Cần Thơ, Phan Thiết, Nha Trang, Hà Nội rồi bay ra Phú Quốc, ta nhìn thấy sự phồn thịnh luôn luôn đi bên cạnh nghèo đói một cách rất rõ ràng.

Miền Bắc, miền Trung ở quê vẫn còn khổ và nhiều người rất nghèo trong khi ở thành phố Sài Gòn, Hà Nội, hàng đêm người ta đổ xô ra phố tiêu tiền (không biết tiền ở đâu ra mà nhiều thế!) Ở những nhà hàng, những quán ăn thì người trong nước tiêu phung phí hơn Việt Kiều. Thử vào một chỗ ăn chơi như vào bar chẳng hạn, thì có thể chỉ nhìn chai rượu gọi sẽ nhận ngay ra ai là Việt Kiều ai là Việt Việt (chữ một cậu cháu tôi dùng để gọi người trong nước). Việt Kiều xài sang gọi chai rượu 150 mỹ kim, trong khi đó Việt Việt gọi chai rượu 1.500 mỹ kim. Tôi quê mùa, hỏi cháu:
- Chai rượu gì mà đắt vậy?
- Con không biết, nhưng thấy họ trả 1.500 mỹ kim cho chai rượu; họ đi năm, sáu người tiêu một buổi tối năm ngàn đô là chuyện nhỏ.

image

Nghe nói một tối tiêu năm ngàn đô là chuyện nhỏ thì chắc ai cũng biết cái xuất xứ của những số tiền nhỏ đó thật là mù mịt.

Ăn uống ở các tiệm bây giờ cũng đắt hơn gấp năm sáu lần của ba năm trước và không ngon. Trung bình chúng tôi ăn một bữa cho một người là từ ba cho đến bẩy mỹ kim. So với ở Mỹ thì rẻ, nhưng với tiền lương của một người trung bình là 700.000 đồng Việt- khoảng hơn 40.00 mỹ kim một tháng- thì làm sao trả được.

Tôi tự hỏi, 
Sài Gòn bây giờ hình như không ai nấu ăn trong nhà hay sao mà tối nào các tiệm, các quán cũng tấp nập khách ăn? 
Bao giờ nhìn chung quanh các bàn cũng rất nhiều người địa phương ngồi ăn, phần đông là giới trẻ, và trung niên. Trên bàn đầy ắp thức ăn và bia, nước ngọt.

image

Lương của một công chức không biết con số thật là bao nhiêu?
Tôi có một người em họ xa ở Hà Nội, làm phó giám đốc một công ty nhà nước gì không rõ mà anh đi xe BMW, khi chúng tôi tới thì vợ đang du lịch ở Singapore, con thì đi du học ở Mỹ, một năm hết ba mươi ngàn Mỹ Kim tiền học, chưa kể chi phí ăn ở. Nghe mà giật mình.

Theo cách anh nói chuyện thì ở Việt Nam bây giờ du học tự túc ở Pháp và Ðức như một phong trào cho các con ông lớn. Học giỏi hay không thì chưa rõ, nhưng mà đã là con của những ông lớn thì phải xuất ngoại, phải du học.. Sang bên đó không học được thì ở chơi một thời gian, may mắn kiếm được người lấy thì ở lại, không thì về.
Nghe anh nói, tôi nhớ đến một ca làm việc của mình ở Mỹ. Khi tôi đến thăm tại gia cho một sản phụ được hưởng Phiếu Y Tế (Medical Coupon) tôi mới biết đó là một sinh viên Việt Nam du học tự túc, có bầu và ở lại. Cô là sinh viên du học mà không nói được một câu Anh Ngữ nào. Căn nhà cô ở thuê là một apartment water front. Tôi hỏi tiền đâu mà cô trả tiền nhà thì được cô  cho biết căn apt. này cha mẹ cô chuyển tiền sang mua, trả bằng tiền mặt, cho một người bà con có quốc tịch Mỹ đứng tên. Nghe mà giật mình, vì tôi biết căn aparterment đó ở Seattle ít nhất là 400.000 Mỹ kim, bởi gần sát mặt hồ.

image

Khi có những người giầu không rõ xuất xứ lợi tức như thế thì người nghèo có xuất xứ rất rõ ràng. Họ sống bằng những món tiền kiếm được hàng ngày rất khiêm tốn. Nếu đi dọc theo bờ hồ Hoàn Kiếm ta sẽ luôn luôn bắt gặp những người (một cụ già, hay một đứa trẻ đang tuổi đi học) bán vé số, hoặc nước trà. Bán vé số thì lấy vé của nhà nước đi bán lại mỗi vé số giá có hai ngàn, không biết lời được bao nhiêu? Trong khi đó giá một gói xôi khoảng bốn ngàn đồng- một Mỹ kim bằng 15.900 đồng.

image

Vốn liếng của người bán nước trà tất cả chắc chưa đến ba Mỹ kim: Một cái ấm ủ trong cái khăn cũ kỹ, vài cái ly thủy tinh nhỏ, năm ba cái kẹo lạc, kẹo vừng. Họ ôm cái gia sản bán buôn đó trong vòng tay gầy guộc, mời khách bên hồ. Hy vọng họ kiếm đủ cơm ăn cho một ngày hôm đó.

image

Ngay ở trong khu phố có tấp nập khách du lịch, thỉnh thoảng ta vẫn thấy một người gánh hai cái thúng hầu như chẳng có gì trong đó, chỉ có vài ba mớ hành, mấy củ su-hào, mấy quả chanh đem đi bán. Chắc đây là những thứ kiếm được trong vườn nhà. Tiền thu về may ra đủ cho một gói xôi, hay hai chiếc bánh mì không nhân.

Có cô bé lên năm cầm từng chiếc kẹo cao su lẻ bán cho du khách, cô bé nhỏ xíu, đen thui, ốm nhách mà cái mặt tươi như một bông hoa Mười Giờ chạy theo con gái tôi, đưa cái kẹo ra mặc cả bằng thứ tiếng Mỹ ngô ngọng, thấy vừa buồn cười, vừa tội nghiệp. Cô con gái tôi trêu cho em cười bằng cách nói tiếng Việt cũng ngô ngọng với em và gần như muốn bế em lên, vì em bé xinh quá!
Ôi tuổi thơ Việt Nam! Khi em lớn lên, em sẽ có ước vọng gì?

image

Ði càng về miền quê càng thấy những người nghèo. Ở những nơi ruộng nước như lối vào Tam Cốc, Bích Ðộng ở Ninh Bình hay Suối Trong, Suối Ðục ở Chùa Hương thì những người dân quê vẫn ngâm một nửa người trong nước nguyên ngày mò ốc, lưới tép kiếm ăn. Một kí tép khoảng hai chục ngàn, ngâm nước nguyên ngày được khoảng ba đến năm kí, kiếm được 60.000 -100.000 đồng cho nguyên một gia đình bốn năm người, trong đó có cả tiền học cho con.

image

Trẻ con đi học cho biết đọc, biết viết rồi nghỉ vì không có tiền trả tiếp, lại đi ngâm mình dưới nước giống cha mẹ thôi. Suốt một đời họ ngâm dưới nước. Người chèo thuyền chỉ cho chúng tôi xem một vài nấm mộ chôn một nửa chìm dưới nước, nói là mộ của những ông bà cụ già suốt đời mò cua, xúc tép ở đây, họ muốn con cháu họ chôn mình như thế, vì họ đã có câu: 'Sống ngâm da, chết ngâm xương' để chỉ đời sống gắn liền với nỗi vất vả này.

Du khách Âu Châu đổ vào Việt Nam một ngày một đông hơn, sau sau vụ khủng bố 11/9/2001. Cả nước sống về nguồn lợi thu nhập được của du khách. Du khách nước ngoài vào, mang theo bao sự thay đổi.. 

Việt Kiều đóng một vai trò không nhỏ trong môi trường này.

Mỗi người đem một ít về cho thân nhân, giúp vốn buôn bán, xây lại nhà cửa, mai mối cho lấy chồng nước ngoài. Cho nên ta thấy có những con hẻm lầy lội, nghèo nàn tự nhiên mọc lên một cái nhà hai ba, thậm chí bốn từng. Cửa kính, cửa sắt đứng cô đơn như một anh hề sau khi vãn hát.. Những cô gái được tân trang từ đầu đến chân để lấy chồng nước ngoài, trông như những con búp bế vô hồn.
Ðã có một số cô bằng lòng lấy bất cứ ai, dù đó là anh cắt cỏ hay rửa chén bên Mỹ, bên Úc. 

Ngay cả một anh ăn tiền tàn tật cũng vẫn lấy. Cứ lấy để đi đã, sang đó không ở được thì bỏ. Những câu chuyện đó bây giờ không có gì là mới lạ nữa, chỉ có sang bên đó mà sau năm năm không bỏ chồng thì mới gọi là 'Lạ'.

Người không có thân nhân lo cho thì sẽ rơi vào bất cứ một bàn tay không lương thiện nào đó, và đã xẩy ra bao nhiêu thảm kịch. Ban đầu thì còn là chuyện thương tâm, sau đi đến nỗi quốc nhục.

image

Nhiều cô gái quê lớn lên trong cảnh nghèo sẽ làm bất cứ điều gì, không đắn đo để được thoát ra cảnh mò ốc, bắt cua, làm ruộng. Cô ở tỉnh thì chạy theo những nhu cầu vật chất và cũng một phần muốn có một cuộc sống nhàn nhã, không phải vật lộn với đời sống xã hội khó khăn hiện tại, nên họ không ngần ngại làm gái bao cho những người nước ngoài.

image

Chúng tôi đã gặp trên con đường từ Bắc vào Trung, ra Nam một vài cô rất trẻ, khoảng 17 đến 22 đi cặp đôi với những người đàn ông luống tuổi nước ngoài như Thụy Sĩ, Ðức, Pháp, Ðại Hàn, Ðài Loan.v.v. 

Trên bãi biển Phú Quốc nơi chúng tôi tắm, một lúc chúng tôi gặp ba người Ðức độ ngoài sáu mươi tuổi cùng tắm với ba cô gái Việt rất trẻ. Họ ngồi ngay ở mấy cái võng, và bàn ăn dưới gốc dừa cạnh chúng tôi. Họ nói tiếng Anh với mấy cô, mấy cô nói rất ít, ngoài lắc, gật và cười ròn rã. Một lúc sau có thêm một người nữa dắt một cô đến, họ làm quen và nhập bọn với nhau. Họ ngồi ngay cạnh chúng tôi, nên dù không chú ý cũng nghe rõ tiếng những người đàn ông nói với nhau:
- Gái ở đây hiền và dễ bảo hơn gái Sàigòn.
- Sống ở đây, cần bao nhiêu một tháng, kể cả tiền trả cho mấy cô này?
- Rẻ lắm, chỉ độ năm trăm mỹ kim thôi.
Hình ảnh mấy ông già da nhăn nheo đó đùa rỡn dưới biển với mấy cô má hồng còn lấm tấm mấy cái mụn dậy thì, trông chẳng khác gì cảnh ông nội, ông ngoại ra bơi với cháu.

Thật đáng buồn!
image

Tôi nhìn sang con gái tôi, cô đang nằm phơi nắng trong bộ áo tắm, cuốn tiểu thuyết The memoirs of a Geisha úp trên mặt, tôi thấy cô thật là may mắn biết bao! Cô được đi học, có có việc làm tử tế, cô kiếm sống được bằng kiến thức và lòng tự trọng. Nếu cô chẳng may sinh ra và lớn lên trong một cái làng, cái tỉnh nghèo nàn nào đó Việt Nam, không được đi học đến nơi, đến chốn, thì có gì bảo đảm cô sẽ không là một trong những cô gái đang bơi lội dưới kia? 

Cái nghèo khó luôn luôn kéo theo cái bất hạnh.
Giữa mênh mông sóng biển, nhìn những cô gái trẻ đang bơi trong nước, bỗng những cành đào Nhật Tân hiện ra trong trí tôi. Những cành đào hiếm hoi còn sót lại năm nay ở làng này vì người ta đang cào xới đất để xây những cao ốc trên đó. Rồi những cô gái làng này không còn hoa đào để bán, không còn đất để trồng cúc, trồng lay-ơn, trồng hoa hồng nữa. Họ sẽ đi đâu và sẽ làm gì để sống? 
Họ sẽ lại ra những bãi biển với những người đàn ông già như ông nội hay sao?

image

Khu đất cổ truyền trồng hoa, nổi tiếng về hoa đào Nhật Tân còn không cứu được, còn bị san bằng để xây cao ốc thì những cô gái Nhật Tân có ai cần để ý tới là họ sẽ trôi ra biển hay đi về đâu!
Người thanh niên hai mươi tám hướng dẫn tour cho chúng tôi than:
- Tụi con bây giờ, những người lợi tức thấp, khó kiếm vợ và kiếm bồ lắm. Họ cặp với người nước ngoài hết rồi cô ơi!'
Tôi hỏi.:
- Nhưng các cô ở miền quê như Phú Quốc này, thì làm sao gặp được những người du khác ở xa đến, trong khi họ lại không biết ngoại ngữ?
- Dễ lắm cô ạ. Cứ cô nào đi trước kiếm được một người thì lại chỉ dẫn giới thiệu cho cô sau. 
Mấy ông du khách đó lại giới thiệu cho nhau. Cứ cái đà này thì con gái Phú Quốc chẳng còn ai cho tụi thanh niên chúng con ở đây nữa. Mấy tỉnh miền Tây bây giờ cũng thế hết, con gái họ bỏ đi Sàigòn kiếm sống bằng cách làm gái bao cả.
Anh ta nói như một tiếng than. Tôi ngồi im nghe không biết nên an ủi thế nào.
Ở Sàigòn thì gặp mấy người chạy taxi kể lể:
- Cô ơi! Mấy thằng cha Ðại Hàn bây giờ nó khôn lắm. Nó sang đây giành giật của Việt Nam vừa đàn bà vừa tiền. Nó không cần biết tiếngViệt, nó bỏ tiền ra thuê một cái mặt bằng, thuê bao luôn một cô vợ ở đây đứng trông tiệm (bán đồ cho khách du lịch) làm người ở và làm vợ tạm thời cho nó. Cô ta được trả vài ba trăm đô một tháng là mừng lắm rồi. Làm ăn một thời gian vài ba năm thôi, hết hạn, nó trả tiệm lại, trả cô nhà quê ra đường, ôm tiền về nước. Mấy thằng Ðài Loan cũng vậy.
Anh nói thêm:
image

- Chuyện này đều đều từ nhiều năm nay rồi. Các cô rủ nhau, dắt mối cho nhau, Ðại Hàn giới thiệu cho Ðại Hàn, Ðài Loan giới thiệu cho Ðài Loan, Việt Kiều giới thiệu cho Việt Kiều.
Mỗi người một tiêu chuẩn, một dịch vụ khác nhau. Ai cũng vui vẻ hài lòng cả.
Tôi nghe, mà lòng buồn rười rượi. Có lẽ những phụ nữ chọn cuộc sống này họ thấy còn hơn là phải sang Ðài Loan làm nô lệ cho cả một gia đình, hay bị bán vào những nơi họ không hề lựa chọn.
Tôi nhớ đến một bản tin đọc được ở báo trong nước về một người đàn bà Việt Nam muốn sang Ðài Loan kiếm tiền giúp gia đình.. Hai vợ chồng vay mượn một số tiền mười ngàn mỹ kim để được sang bên đó làm công nhân, hay ở mướn gì đó qua trung gian môi giới. Không biết vì một lý do đau thương, tủi nhục nào, người vợ đã không cho chồng biết, âm thầm chịu đựng rồi đi đến chỗ tự tử chết. Người chồng vừa đau đớn vừa bị món nợ mười ngàn mỹ kim hối thúc, tự tử chết theo vợ, để lại mấy đứa con thơ.

Thử hỏi có bản tin nào đau thương hơn bản tin này!
Trong khi đó thì ở một mặt khác của xã hội, những cô gái của cả Sài Gòn, Hà Nội bây giờ sống rất là thời thượng. Họ đi làm những công việc văn phòng chỉ để lấy danh nghĩa đi làm, họ có một nguồn lợi tức ở đâu đó cung cấp chuyện tiêu pha ăn, mặc hàng ngày cho họ mình không biết. Họ rất giỏi về lãnh vực tìm bạn Việt Kiều trên mạng. Mỗi tối ngồi hàng giờ để chat với một ai đó, rồi đưa đến hò hẹn. Một cậu Việt Kiều ở Mỹ hay Úc, trước khi về Việt Nam, có thể tìm trên mạng cho mình một cô bồ ra tận phi trường đón. Cô ta nói tiếng Anh tương đối, hướng dẫn các dịch vụ ăn chơi, cô chỉ bảo tận tình và cho cậu cái cảm tưởng là cô không đến vì tiền của cậu (cô có tiền rồi!) cô sẵn sàng mời cậu về nơi cô ở thay vì ở khách sạn (tình cho không, biếu không), cô hiền lành, chiều chuộng hết mình, rồi cô cho cậu biết cha mẹ cô là những người có địa vị trong xã hội, cô mời cậu ra Bắc hay lên Ðà Lạt, hoặc Nha Trang gặp họ. Trong khi chuyện trò, cô thường nói là 'Em không thích sống ở Mỹ', cô cho cậu cái cảm tưởng cậu là người may mắn, gặp được một cô không giống những cô mà trước đây cậu thường nghe tả. Có thể cậu Việt Kiều này sẽ gặp ông bố của cô bồ là một Kỹ Sư nhà nước hay một ông bác sĩ thật (Một bác sĩ xuất thân là y tá và được thăng bác sĩ nhờ tuổi đảng thâm niên). Và cô 'không thích sống ở Mỹ đâu' chỉ có nghĩa là cậu lấy cô rồi cậu sẽ ở lại Việt Nam, và cô có cơ hội vào quốc tịch Mỹ. Có trời mà biết những gì sẽ sẩy ra sau tấm màn sân khấu này.
Những vở kịch này hiện nay đang diễn ra thường xuyên ở Việt Nam. Những người thân quen ở Việt Nam chỉ biết dặn dò:
image
- Cháu coi chừng đấy, gái Việt bây giờ có cả ngàn chiêu, không biết đường nào mà đỡ đâu.
Tôi được nghe kể, còn một phương cách kiếm chồng nước ngoài cao hơn thế nữa là các cô con ông lớn thứ thiệt, có đăng ký tên trong những cái bar sang trọng. Khi chủ nhân thấy có một đám khách Việt Kiều trẻ nào, thuộc loại mặt mũi sáng sủa, lịch sự, học thức, ăn xài sang vào bar là lập tức họ thu dọn chiến trường, dẹp hết những cô tầm thường đang làm việc ở đó, gọi những cô gái con các ông lớn trong danh sách đến. Các cô ăn nói lịch sự, có học đến làm quen chuyện trò với khách, và sau một buổi tối, nhiều cậu đã được mời về nhà, giới thiệu với gia đình. Nhà sang trọng, có xe hơi, và tài xế riêng, cha mẹ niềm nở đón tiếp. 
Hỏi ra thì được biết cha mẹ các cô toàn là những nhân viên cao cấp của chính quyền cả. Những cậu được mời này, chắc chắn sẽ quay lại và kết thân cùng cô gái. Mọi việc kế tiếp thì chỉ có Trời mới biết là sẽ được xếp đặt như thế nào.
Ôi! Những chuyện quê nhà thì nói sao cho hết. Chuyện vui thì qua mau, chuyện buồn thì ở lại. Mỗi lần về là một lần xót xa. Cứ nhủ lòng thôi không về nữa. Thế mà một hai năm sau, nguôi ngoai một chút lại thu xếp quay về.
image
Hà Nội bỗng dung nhan đổi khác nhờ những cơn Gió Mùa Ðông Bắc. Thanh niên, thiếu nữ giấu trong chiếc áo len, áo dạ, những mơ ước lãng mạn của mình. Họ khoác tay nhau ngồi xuống những quán ăn đơn sơ ngay ở vỉa hè. Chuyền tay nhau những chén lục tào xá, bánh trôi, bánh chay. Họ ăn bằng mơ mộng của tuổi trẻ, ăn bằng hoang mang của những ngày cuối năm, ăn bằng nôn nao của mùa xuân đang tới. Gió lãng mạn, gió phiêu du, gió làm gầy những con phố, làm trái tim đập dịu dàng và làm những bài thơ bỗng nghiêng xuống, nằm sát vào những chiếc lá cuối đông.
Bây giờ ngồi đây nhớ
Gió Mùa Ðông Bắc, muốn khóc.
Về Sài Gòn để được chen lách giữa những đám xe cộ, nhất là xe gắn máy. Ðể nhìn khói bụi mù đường, nghe những tiếng gọi nhau ơi ới, những tiếng rao hàng, hòa vào giữa tiếng xe nổ, tiếng còi xe inh ỏi. Ðể trong lúc chen lấn giữa dòng người, dòng xe, thỉnh thoảng lại nhìn cái bảng tên đường lạ hoắc, cố đoán ra trước đây là đường gì? Rồi chợt nghe đau nhói trong ngực về một kỷ niệm thân yêu cũ ở con đường mình đang đi. Nước mắt ứa ra, hình dung lại một buổi chiều êm ả đã xa lắm rồi.
Tình đã quan san từ đáy mắt.
image
Về để lại đi xuồng máy nguyên ngày trên Tiền Giang, ghé vào những rạch, chỗ người dân làm bánh tráng, làm kẹo dừa, đan võng, đan giỏ, để được ngắm những người dân miềm Nam giản dị, chất phác, nhìn những vất vả của người mẹ, người cha:
Quê hương là cây cầu khỉ
Khẳng khiu như cánh tay cha
Quê hương gánh hàng nặng trĩu
Mẹvề tất tả chợ xa
Quê hương áo bà ba trắng
Khăn lau lệ mẹ vắt vai
Quê hương mồ hôi cha đổ
Cho con miếng ngọt miếng bùi.
image
Về để đi ra Bắc, lên tận Yên Bái, đến ngôi nhà sát bên sông Hồng của người anh họ, được soi mặt trong thau nước múc lên ở lòng sông, có phù sa lắng hồng đáy chậu. Ðược ngồi trong một cái bếp còn đun củi, bám đầy bồ hóng, được dùng gáo múc nước, được ăn măng trúc, măng mai. Nhớ về câu thơ cũ trong bài Trấn Thủ Lưu Ðồn:
Chém tre đẵn gỗ trên ngàn
Hữu thân hữu khổ phàn nàn cùng ai
Miệng ăn măng trúc, măng mai
Những giang cùng nứa lấy ai bạn cùng.
Về để được chen chân đi trong phố cổ Hà Nội nhỏ hẹp, có rác và cống trên từng bước đi, được đi trong nắng, trong gió Hà Nội nhớ lại thủa ấu thơ, ngơ ngác đi qua nhà thờ xưa như đứa bé tan Lễ ra, lạc mẹ:
Lâu lắm em mới về Hà Nội
đi trên viên gạch tuổi thơ ngây
Gió mùa đông bắc làm em khóc
Hà Nội, anh ơi phố rất gầy!
image
Mấy ngày hôm nay Hà Nội lạnh, Hà Nội vào Tết, Hà Nội chạy ùa ra phố mua áo ấm, gió mùa đông bắc thổi vạt áo bay tung, hai mẹ con đi sát vào nhau, chen chân trong khu chợ đêm trong phố cổ. Cảm tưởng hương vị của một ngày cuối đông đang tan trong cổ mình như những câu thơ:
Hà Nội rủ nhau mua áo ấm
Gió mùa đông bắc thổi qua len
Khăn san quàng vội vào cổ gió
Trên vai một chiếc lá rơi nghiêng
Người, xe, hàng quà hai bên vệ đường cùng đan vào nhau, gần như dẫm lên chân nhau. Hàng Ðào với những cửa tiệm sang trọng bán quần áo tơ lụa cho du khách, Hàng Bạc lấp lánh những vòng vàng những xuyến bạc, và kiềng trạm, Hàng Mã một mầu đỏ đến căng từng mạch máu của đèn lồng, giây pháo giả, vàng mã. Người ta đổ xô đi mua về để đốt cho ông Táo lên trời. Cứ thế đi theo dòng người, hai mẹ con bập bềnh trôi.
Xin chào nhau giữa con đường
Mùa xuân phía trước miên trường phía sau.
Ðúng là mùa xuân đang về trước mặt cho con gái và sau lưng là cả một giấc miên trường của đời sống mà người mẹ đã đi qua.
oOo

Hạnh Dương
www.Vietpressusa.us
Xem chi tiết…