Home »
“ĐỈNH SƯƠNG MÙ” của HUYỀN ANH (Hạnh Dương) họa Thơ “MẢNH TRĂNG THU” của Nữ Thi Sĩ MAI HOÀI THU.
Monday, October 10, 2011
California, 10-10-2011.
Kính chào quý vị và các bạn cùng những người yêu Thơ ở khắp nơi;
Hôm nay Thứ Hai đầu tuần 10-10-2011, trang Facebook của tôi (www.facebook.com/hanhduongusa ) có nhận được một bài thơ rất buồn mang tựa đề “MẢNH TRĂNG THU” của Nữ Thi Sĩ MAI HOÀI THU.
Dù rất bận việc, lại chẳng phải là Thi Sĩ, nhưng tôi cũng bỏ mươi phút họa lại bài Thơ của Mai Hoài Thu với hy vọng mùa Thu đẹp chứ không buồn.
Xin mời quý vị và các bạn thưởng thức bài Thơ gốc của Mai Hoài Thu “MẢNH TRĂNG LU” và bài Thơ Họa “ĐỈNH SƯƠNG MÙ” của HUYỀN ANH (Hạnh Dương) được phổ biến dưới đây.
Kính chúc quý vị, các bạn và gia đình một tuần lễ an vui, hạnh phúc, phát đạt.
Hạnh Dương
(Huyền Anh).
Post lên Facebook tai Link:
**0O0**
MẢNH TRĂNG THU
Friday, August 19, 2011 at 9:36pm
Đêm ngồi lặng lẽ ngắm trăng Thu,
Sương lạnh buồn loang...khói mịt mù...
Giá buốt hồn say, sầu chiếc bóng,
Sợ rồi, sợ lắm mảnh trăng lu!
Tôi sợ hết ngày, rồi lại đêm,
Ai đem trăng chiếu tận bên thềm,
Ngẩn ngơ tìm lại bao dư ảnh,
Chuốc lấy đau thương phận liễu mềm.
Xào xạc buồn chi, những lá rơi,
Chắp thêm nỗi nhớ gọi mời tôi,
Thấp thoáng là đà bên dáng liễu,
Cõi lòng bỗng trống trải, chơi vơi...
Muốn bay lên tít tận trời cao,
Quyện lẫn vào mây tiếng thở phào,
Với gió thét gào, cùng vũ trụ
Nói rằng: "Ta hết khổ và đau!!!"
Tôi đã mơ rồi, tôi đã mơ!
Làm sao giết chết được hồn thơ?
Đêm khuya sương lạnh, trăng càng sáng,
Đôi mắt mơ như vẫn cứ mờ...
Tôi muốn trời đêm mau sáng mau,
Để tôi bớt lạnh, bớt u sầu,
Hừng lên nắng ấm, nhìn giây phút,
Và sẽ không còn nữa khổ đau!!!
Mai Hoài Thu
San Jose, 08/16/2007
**oOo**
Sau đây là bài Thơ họa của HUYỀN ANH (Hạnh Dương):
ĐỈNH SƯƠNG MÙ
Thơ tình Huyền Anh
Họa bài “MẢNH TRĂNG THU”
của Mai Hoài Thu.
Khắc khoải làm chi hỡi tình Thu
Cùng ta lên tận đỉnh sương mù
Thắp lời ân ái thôi sầu bóng
Đốt lửa yêu đương xóa trăng lu!
Hãy dệt cùng ta những ấm êm
Sánh bước đi trên thảm nhung mềm
Đừng quay nhìn lại vào hư ảnh
Chuốc lấy làm chi cay đắng thêm?
Ta sẽ lau khô giọt lệ rơi
Chắp cánh cho em bay tận trời
Rồi ru tình ngủ trong tuyệt diệu
để mãi mùa Thu khỏi chơi vơi!
Giang tay ta hái những vì sao
Gom mây huyễn hoặc gió thì thào
Xây lầu tình ái trong vũ trụ
Em ở bên ta hết lao đao!
Ta cũng nhiều khi đã ước mơ
Giá như mình có thể làm thơ
Thả tình lồng lộng theo ánh sáng
Bay đến hôn em thật bất ngờ!
Xin hãy quên đi những khổ đau
Sẽ không còn nữa kiếp u sầu
Bên ta hạnh phúc từng giây phút
Thượng Đế sinh mình là của nhau!
Huyền Anh
San Jose, Mùa Thu 10-10-2011.